Việt Nam từ lúc có Hồ
Nhân dân chẳng được ăn no ngày nào
Từ khi liềm búa kéo vào
Máu dân, xương lính chất cao ngang trời
Kể từ “cách mạng đổi đời”
Nhà tù chật ních, người người chết oan
Cải cách: ruộng chẳng ai làm
Cải tạo: hàng hóa, bạc vàng bốc hơ
”Minh râu” hai mắt sáng ngời
Thấy dân chết đói, miệng cười đỏ hoe
Chuyên gia phè phỡn rượu chè
Gái Việt cung tiến, bộn bề cờ hoa
Cột đèn chó sủa trong loa
Khẩu hiệu, biểu ngữ tà ma đầy đường
Dân gầy da bọc c̣n xương
Đi phu, đi lính, công trường quanh năm
Đấu tố, chỉnh huấn lăng nhăng
Lại thêm một lũ chó săn săn người
Vùng lên tự cứu lấy đời
Chặt gông cộng sản, giết tươi giặc Hồ
Cùng nhau tụ nghĩa phất cờ
Giết Hồ, diệt cộng dân nhờ, nước mong
Việt Nam ơi! Hăy một ḷng!
|