Trên một chuyến tầu điện, một cha cỡ tuổi tác đă ngoài “băm” rồi nhưng phong độ vẫn c̣n “hừng hực” lắm, lại ngồi sát một em sồn sồn v́ tầu quá đông. Cha này v́ tầu chật quá nên cứ ngọ nguậy hoài. Sau cùng cha cũng t́m ra được một chỗ hợp lư nhất và… thọc tay vào đó.
– Ông làm… ǵ đấy?
– Tôi… làm ở ban B́nh dân học vụ.
– Ông có thôi đi không?
– Tôi có xin thôi nhưng người ta không cho thôi!
– Tôi kêu lên bây giờ!
– Kêu làm ǵ! Bây giờ Việt Nam Dân Chủ Cộng ḥa ai lại kêu?
