Dường như thần chết đang ngủ quên hoặc cuốn sổ tử bỗng dưng để lọt cái tên Mahashta Murasi. Cụ ông Ấn Độ này đă bước sang tuổi thứ 180 và là người có tuổi thọ nhất trong lịch sử loài người vẫn c̣n sống.
Cụ ông Mahashta Murasi khỏe mạnh ở tuổi 180.
Trên trang web
http://www.mahashtamurasi.com/ , cụ ông Ấn Độ thổ lộ với báo giới: "Thần chết có lẽ đă quên tôi. Tôi đă sống quá lâu. Con cái, cháu nội, chắt chít của tôi đều đă chết từ rất lâu rồi".
Ông Mahashta Murasi có đầy đủ tài liệu, chứng minh thư, giấy chứng nhận sinh năm 1835. Lần gần đây nhất ông phải đi khám bác sĩ là vào năm 1971. Từ đó đến nay, dù thế giới đă nhiều lần thay đổi th́ ông Mahashta Murasi vẫn đang sống.
Ông Mahashta Murasi không có bạn. Đơn giản là v́ những người bạn của ông đă qua đời từ rất lâu rồi. Đến cả đứa cháu nội của ông cũng vừa qua đời cách đây một năm. C̣n những người sống mà biết đến Mahashta Murasi th́ cũng chỉ biết “khi họ sinh ra, ông ấy đă có rồi”. Nên cũng chẳng thể t́m đâu ra được những câu chuyện chính xác về ông lăo đă sống tới 180 năm và vẫn tiếp tục sống khỏe như ông Mahashta Murasi.
Theo tài liệu hiếm hoi bao gồm một thẻ căn cước từ năm 1835 th́ ông Mahashta Murasi sinh ngày 6/1/1835 tại làng Bangalore ở Ấn Độ. Ông xuất phát là một nông dân. Quanh năm làm bạn với đồng ruộng. Mahashta có một cuộc sống b́nh thường chẳng có ǵ nổi bật. Ông cũng chẳng ăn kiêng, ngồi thiền hay thực hiện một phương pháp dưỡng sinh đặc biệt nào cả. Mahashta sống b́nh thường và cứ thế kéo dài tuổi thọ một cách hết sức bất b́nh thường.
Khi những người bạn của ông trong làng lần lượt qua đời, kinh tế xă hội Ấn Độ biến đổi th́ ông cũng rời Bangalore qua thành phố Varanasi làm công nhân. Sau khi vợ qua đời (theo lời thuật lại của Mahashta) th́ ông quay lại với đồng ruộng ở Bangalore. Khi ông rời khỏi làng, những người bạn của ông đều đă chết. Khi ông quay về làng th́ những người dân ở đó cũng chẳng c̣n ai biết đến ông. Mahashta sống cô độc khi những đứa con, đứa cháu của ông đều rời Bangalore đi làm ăn xa.
Cuộc sống của ông lăo cứ thể b́nh lặng trôi đi. Ông chẳng ốm đau, bệnh tật. Và y tế ở cái làng ấy cũng chưa đủ phát triển để quan tâm tới tận những người già neo đơn ở cái vùng hẻo lánh, nghèo đói ấy. Với một người làm ruộng như ông th́ hễ có ǵ ăn nấy. Không đói là may chứ đừng nói đến thuốc bổ, dưỡng sinh hay thiền tu.
Trong một hồ sơ hiếm hoi từ tận năm 1971 ghi lại th́ ông lăo không gặp bất cứ chứng bệnh đáng ngại nào. Đó cũng là hồ sơ duy nhất c̣n sót lại từ bên y tế. Nhưng nó cũng không đủ các yếu tố để chứng thực tuổi tác của Mahashta.
Nếu quả thực ông lăo, đă 180 tuổi th́ những người đă có mặt cùng ông để t́m hiểu suốt mấy tháng qua cũng có đủ lư do để ngạc nhiên. Họ đă cất công ăn, ngủ cùng ông lăo và nhận thấy, ông lăo minh mẫn như một người mới chỉ 60, 65 tuổi ở các nước phương Tây và tương tự với các bậc trung niên 55 tuổi ở các nước châu Á. Toàn bộ các bộ phận trên cơ thể của ông Mahashta không có dấu hiệu bệnh tật.
Ông vẫn có thể trả lời rơ ràng các câu hỏi. Ông kể vanh vách lịch sử Bangalore qua các thời ḱ, những biến đổi của xă hội Ấn Độ. Những điều mà nếu không phải chính họ trải qua th́ phải là một người chịu khó học, t́m hiểu và nghiên cứu lịch sử xă hội thượng thặng mới biết được.
Chính v́ thế, ngoài việc tiến hành nghiên cứu, phân tích các tế bào trên cơ thể ông Mahashta để xác định chính xác tuổi của ông, th́ những kiến thức, hiểu biết về 3 thế kỉ ông trải qua cũng là điều vô cùng kinh ngạc.
Đáng buồn nhất với ông Mahashta là những người thân xung quanh ông không c̣n ai sống để chia sẻ với ông. Đứa cháu nối dơi cuối cùng và duy nhất cũng đă qua đời mà không có hậu thế. Ông lăo chờ đợi thần chết tới gơ cửa. Nhưng trớ trêu thay, trong khi những người xung quanh ông lần lượt ra đi th́ ông lăo vẫn cứ mỗi năm lại có một lần mừng thọ. Và giờ, Mahashta vẫn được xác định là người có tuổi thọ cao nhất c̣n đang sống.