Sự việc xảy ra như thế, nếu theo lệ thường th́ tầng lớp lănh đạo đỏ ngày càng phải khá hơn, không là những lớp ba trường làng, thiến heo, hay cu li cạo mủ cao su… Nhưng không, từng ấy năm chỉ thay được mỗi cái vỏ bên ngoài, vứt đi cái dép lốp, nón cối, chúng khoác áo vét, mang giầy da, đeo kính gọng vàng, tay đeo đồng hồ Thụy Sĩ, lái xe hơi, nhưng trong hộp sọ chúng vẫn chứa toàn bă đậu, dốt nát một cách kinh ngạc như ngày nào. Thời gian cùng bao biến đổi, nhưng câu dân gian thường nói cốt khỉ vẫn hoàn cốt khỉ, thấy ra rất vừa vặn với chúng: những con khỉ Trường Sơn.
Và dân Việt hôm nay cũng đă phải bó tay khi nhận xét về chúng, với đầy thất vọng mà đă phải nói, là người ta có thể đem con khỉ ra khỏi rừng, nhưng không thể đem rừng ra khỏi con khỉ. Bản chất rừng rú khiến hành động của chúng man rợ mà xă hội văn minh loài người trong thế kỷ 21 nầy khó chấp nhận. Cách xử sự của chúng do tư duy của loài sơ khai mà không mang tính người, sống bầy đàn của thời lượm hái, tiêu thụ nhưng không một khái niệm sản xuất, tiết kiệm hay phát triển. Cứ ba hoa chích cḥe những thành tích ruồi bu, hoang tưởng, dùng những thủ đọan cũ rich thích tự khoe cái ḿnh không bao giờ có mà cứ khoe măi, làm như bàn dân thiên hạ ṭan là “dân ngu cu đen” chả biết đâu mà ṃ. Thiên đàng mù cộng sản chưa xây, nhưng chúng đă tự hưởng theo nhu cầu 1 cách cực kỳ hoang phí, c̣n năng lực của chúng là con số không … à không … con số âm to tướng do nợ nần ngập đầu.
|