Hương T́nh Thơ
Chợt hồn một thoáng lâng lâng
Trên vùng thiên thạch dáng nằm nghiêng nghiêng
Tưởng chừng lạc cảnh thần tiên
Sương mây mờ ảo bên thềm trăng mơ
Mộng vàng thoang thoảng hương thơ
Cơi ḷng chất ngất bên bờ thương yêu
T́nh thơ hai mối đan điều
Bóng anh cùng với mỹ miều dáng em
Ước ǵ em biến thành tiên
Anh là thiên thạch ru em giấc nồng
Hương t́nh thơ tỏa mênh mông
Trăm năm biết có t́nh không?-Hỡi t́nh
Viễn Phương