Lục Bát Bốn Mùa
Xuân về ru giấc yêu thương
Hạ sang day dứt vấn vương kếp người
Thu đi man mác bên đời
Đông qua sướt mướt mưa rơi phập phồng
Bốn lần Xuân Hạ Thu Đông
Vui buồn thương nhớ giữa ḷng thế nhân
Khéo thay ông tạo xoay dần
Mỗi mùa đi đến lâng lâng nỗi niềm
Viễn Phương