Cái ông kỹ sư tếu ngạo nầy vậy mà siêng dữ ta. Sân cỏ dốc đứng thấy ông thần cố đẩy cái máy cắt cỏ cũ sì thấy mà tội. Chút nữa tip kha khá cho ông thần nầy mới được.
Chàng..
Cái mụ mặt trắng này trông láng quá, còn thơm như múi sầu riêng nữa. Bày đặt chìa danh thiếp chi cho mắc công hè. Mình cứ lái tàng tàng theo chiếc Lexus của nàng là xong ngay.
Lại nhà trên đồi nữa, mấy mụ nhà giàu ham cao quá đi. Bà nó! Khổ cho thằng kỹ sư như tôi lại phải è ạch khiêng lên, khiêng xuống cái máy cắt cỏ khốn nạn này, cái máy thiếu điều còn nặng hơn thân tôi nữa. Để chi mà vườn tược như rừng thế nầy. Eo ui!
Làm xong job này chắc đời tàn theo năm tháng hu hu hu, ông kỹ sư ui!
Tôi bắt tay làm việc ngay, gần hai tiếng cũng chưa xong cái sân cỏ thổ tả kia, cỏ thì cao, sân thì dốc. Chưa kể chung quanh nhà hoa lá tèm lem, cỏ dại.rác rưởi thấy mà ngán ngẩm.
Bá thở! Tôi ngồi dưới bóng mát bên nhà thở phì phì, vừa uống nước, vừa móc chiếc danh thiếp ra đọc chơi.
BS Trần Lê Phục Bình.......
Trời ơi! Sao mà y chang tên mình vậy cà. Trần Lê Phục Bình tuồng như một điệp khúc vang trong bầu trời Cali nắng dữ.
Nàng..
Cái ông thần làm chưa đến đâu đã ngồi nghỉ rồi. Tôi đưa chai bia Bud cho ông thần, ông nhìn tôi trân trân làm mình phát ngượng.
Chợt ông tướng hỏi tôi
-Tên con bà là Trần Lê Phục Bình hở?
Vô duyên tệ! Rõ ràng trên tấm thiếp mà còn hỏi vớ vẩn. Ông thần còn tò mò hỏi quê quán của tôi nơi đâu.
- Chú hỏi chi thế, chú hỏi chi thế?
Tôi vừa hỏi đồng thời quay phắc lại nhìn kỷ khuôn mặt của ông thần nầy. Anh chàng đã lột chiếc nón lính xuống, cầm trên tay, để trước bụng. Tôi nhìn thấy một đôi mắt sâu hoắm, buồn rầu, tóc cắt ngắn ngủn, râu ria mọc tứ tung. Tôi chợt giật thót lên, bởi đập vào mắt tôi như một cú đấm sấm sét. Một nốt ruồi đen dưới mắt trái của anh chàng kia lộ ra rành rạnh.
Tôi bước đến, cầm lấy đôi tay chai, đen, xương xẩu của ông tướng run run thốt lên
- ANH CÓ PHẢI LÀ LÊ PHỤC BÌNH ?
Lê phục Bình 2016
|