Thu Phai T́nh Nhớ
Ḍng đời cố t́m vui
Thơ buồn nhưng tha thiết
Yêu em c̣n mải miết
Giữa đường t́nh thênh thang
Tàn thu nắng nhạt vàng
Lơ thơ màn sương trắng
Ru ta t́nh đơn vắng
Mờ mịt cuối chân mây
Thương em vẫn vơi đầy
Mặc ḍng đời xiêu bạt
Dẫu trời thu phai nhạt
Người về chốn mộng mơ
Ừ!-Em hăy là thơ
Cho anh hoài tưởng nhớ
Nhịp ḥa trong hơi thở
Và thương yêu vô bờ
Viễn Phương