Bến Nhớ
Anh vẫn măi mỗi ngày trên bến nhớ
Gom nỗi buồn thêu dệt bóng người mơ
Dơi t́m em xuyên những áng mây mờ
Yêu em lắm, mối t́nh thơ em ạ !...
Đường t́nh ái gập ghềnh bao vất vả
Chưa giăi bày dù đă mấy lần toan
Để yêu thương đừng theo tháng năm tàn
Hoài niệm khúc t́nh xa chờ hẹn đến
Tơ duyên đă rối bời như lưới nhện
Xa nhau rồi tiếc nuối có riêng ai
Môi cười tươi giọt đắng nhỏ nồng cay
C̣n mong măi ngày em về lối cũ
Đêm sâu thẳm cơi ḷng đơn thầm nhủ
Yêu nhau rồi đâu thể dể nguôi quên
Bến c̣n trông, thuyền dẫu có bồng bềnh
Anh vẫn măi mỗi ngày trên bến nhớ
Viễn Phương