T́nh Lữ Khách 2
Lữ khách ngày xưa trở bước về
Chân trời mây xám kéo lê thê
Tàn thu vạt nắng chiều heo hắt
Cánh nhạn sầu đơn gọi năo nề
Nghe gió giao mùa lộng đó đây
Đông sang lạnh buốt thấm vai gầy
Bao năm phiêu lảng t́nh đơn lẻ
Mưa nắng xây đời bạn gió mây
Thuở ấy vườn xuân thắm mộng t́nh
Động ḷng lữ khách dáng hoa xinh
Thủy Tiên hương sắc đùa vui nở
Quên đất trời kia khách ngẩn nh́n
Quấn quưt theo đời chiếc bóng mơ
T́m đâu câu hẹn ước mong chờ
Người xa xa thẳm phương trời đó
Mắt mỏi trông vời dạ thẩn thơ
Giữ mối t́nh đơn giữa dặm đường
Dù người gian dối vẫn hoài thương
Mai sau rồi cũng về hư ảo
Dẫu biết yêu trong nỗi đoạn trường
Một bó mơ c̣n ôm măi đây
Chờ xuân vui hát phút sum vầy
Hồng nhan mặc khách tơ duyên muộn
Ru khúc ân t́nh xuân ngất ngây
Viễn Phương