Nghẹn Ngào ...
Trời đông sương lạnh giăng sầu
Một ḿnh cô lẽ ôm sầu lâng lâng
Thoáng nghe một chút bâng khuâng
Bao nhiêu kỷ niệm xưa dần nhạt phai
Chữ buồn chẳng đợi ngày mai
Bởi tim trống vắng v́ hoài nhớ thương
T́nh yêu rẽ lối đôi đường
Khi ḷng xa cách hai phương trời buồn
Hỏi người xưa có vấn vương
Ṿng tay ấm áp yêu thương thưở nào
Hay người có thấy khát khao
T́nh yêu dừng măi...nơi nào dấu yêu?
Chia tay lời ít ... ư nhiều
Mong ai hiểu được bao điều thầm trao
Ngày mai cho đến ngàn sau
Lệ T́nh em có đi vào ḷng anh.
21Dec2009
LT
|