T́nh Hoài Vọng
Anh mải miết cuối trời xa nức nở
Từng thu sầu loang lở bóng hoàng hôn
Niềm cô đơn ḥa quyện nỗi yêu hờn
Mờ mịt tuyết sương rơi đường vũ trụ
Biển ca hát ru đời người viễn xứ
Cuối trời chiều ủ rũ bóng chim sa
Mây lang thang che khuất ánh dương tà
Ḷng lạnh vắng la đà cơn mộng ước
Mơ mơ măi trong nhau t́nh thuở trước
Một ḿnh buồn đơn bước giữa trời xa
Mạch sầu dâng cuồn cuộn dải ngân hà
Ôi !-Day dứt ḷng ta trên xứ lạ
Đêm tháng chín thoảng mờ sương trắng hạ
Vắng nhau rồi nhạt cả những yêu đương
Em quay lưng trên nửa bước t́nh trường
Anh ru khúc sầu thương về bến nhớ
Thôi em nhé trăm năm t́nh mộng lỡ
Kỉ niệm đầu dang dở cơi ḷng đau
Nếu mai sau tương hội bến mơ nào
Xin được đến bên nhau t́nh yêu cuối
Huntington Beach, CA
Viễn Phương