T́nh Sử Anh Và Em
Anh và em trong mối t́nh dang dở
Hai phương trời than thở một niềm đau
T́nh ta đây!-Người yêu đâu?
Bao nhiêu cay đắng thấm sâu cơi ḷng
Yêu thoáng chốc bềnh bồng trong biển nhớ
Dấu vết t́nh loang lở bóng hoàng hôn
Về đâu những bước chân đơn?
Đường mây chênh chếch gọi hồn đi hoang
Thân lữ khách dặm ngàn trong khoảng vắng
Măi ngậm ngùi giọt đắng giữa đôi môi
Ừ!-Th́ đă thế th́ thôi
Đời ta lăng tử nổi trôi cũng đành
Em!-Từ lúc độc hành trên phố cũ
Anh!-Một thời ủ rũ kiếp tha hương
Chắt chiu trong ánh tà dương
Góp từng mảnh vụn yêu thương giữ ǵn
T́nh không vẹn đôi ḿnh chừ chia cách
Xin một đời ghi khắc bóng t́nh nhân
Cho ngh́n thu măi vương mang
Trang thiên t́nh sử ngút ngàn dấu yêu
Viễn Phương