Nuối Tiếc T́nh Đời
T́nh nuối tiếc khi thoảng đời đơn vắng
Cơi ưu sầu h́nh bóng ngả nghiêng chao
Buổi hội tương khôn xiết nỗi vui trao
Ngày tiễn biệt trách sao qua vội vă
Chuyện hợp tan như quen mà như lạ
Những vui buồn luôn măi khắc vào tâm
Rồi đêm đêm lặng lẽ tiếc thương thầm
Vương víu mấy cũng xuôi về gốc cội
Trong cuộc sống có bao điều chi phối
Chuyện nhân gian dời đổi cũng là thường
Dặn ḷng ḿnh ôm chặt những yêu thương
Từng dấu tích khắc ghi vào trong trí
Đường run rủi cho ta nhiều dạn dĩ
Bước thăng trầm nhớ nhớ lại quên quên
Kí ức buồn đôi lúc chợt bừng lên
Niềm vui măi ru nhau về cơi nhớ
Viễn Phương