Thơ Xướng Họa
Sương Anh-Viễn Phương
Thơ Xướng
Cali Chiều Đông
( Gửi nàng thơ Paris )
Chiều đông phân phất gió hiu hiu
Vạt nắng mong manh gợi nhớ nhiều
Lặng lẽ thu qua vừa khuất bóng
Vội vàng đông đến bước cô liêu
Cali sùi sụt những cơn mưa
Thoi thóp chiều hôm ước mộng thừa
Dạ bổng se se t́nh ướm lạnh
Niềm riêng riêng chạnh nhớ người xưa
Con đường vũ trụ ngút ngàn xa
H́nh bóng Paris có nhạt nḥa?
Giọt nắng chiều đông rơi bến nhớ
Tơ sầu giăng mắc lệ tuôn sa
Hương thương sắc nhớ tỏa cao vời
Theo gió bồng bềnh mây lả lơi
Ta măi ru t́nh sâu thấm đậm
Nàng hoài run rủi chốn xa khơi
Viễn Phương
Thơ Họa
Chiều Đông Paris
Khung cảnh mùa này buồn hắt hiu
Ḿnh ên góc nhỏ nhớ nhung nhiều
Khi Thu vàng úa vừa tan bóng
Đông đến khiến ḷng thêm tịch liêu
Tuyết phủ bay đầy như đổ mưa
Giang tay hứng lấy cũng bằng thừa
Làm sao nắm giữ khi đang lạnh
Vội vả buông lơi... đâu khác xưa
Bởi thế nên đành để vụt xa
T́nh kia vẫn đó chưa phai nḥa
Nhưng không dám níu rồi mong nhớ
Ngày tháng ngóng trông lệ mắt sa
Người đó em đây cách vợi vờI
Cali ngày tháng để buông lơi
Paris cũng thế t́nh tuy đậm
Giấu nỗi niềm riêng... thả biển khơi
Sương Anh