Mẹ khóc hòa bình
Mẹ ngồi bưng thúng đầu lâu
Rưng rưng nước mắt hai hàng lệ rơi !
Đầu nào của đứa con tôi
Đầu nào của cháu chồng tôi đầu nào !
Hòa bình hỡi hòa bình ơi
Hòa bình trong máu xây trên xác người !
Hòa bình mang hận đau thương
Thì thà đừng có hòa bình còn hơn !
Hòa bình vợ phải xa chồng
Xa con lìa cháu tìm đường vượt biên !
Bỏ tù cải tạo người dân
Mất nhà mất của lên rừng lập thân !
Mẹ buồn khóc hận đêm thâu
Khóc con bị chết nơi đâu trong tù !
Hòa bình nước mắt vẫn rơi
Hận thù vẫn có xác chôn đầy đồng !
Làm sao mẹ mỉm miệng cười
Mẹ ngồi mẹ khóc hòa bình đau thương .
Viết cho ngày 30 tháng 4 năm 1975 , ngày đau thương cho toàn dân miền Nam Việt Nam
ĐĐ Nguyễn
__________________
|