Mưa Góc Trời Xa
Góc trời xa thẳm lại mưa
Chắc nàng rong ruổi ngoài chưa trở về
Nỗi niềm riêng chạnh tái tê
Mong sao bên ấy đề huề mưa ngưng
Chiều hôm vạt nắng rưng rưng
Chừng như nỗi nhớ ngập ngừng buông rơi
Thương nàng nghĩ cũng thương tôi
Đôi bờ cách biệt xa khơi bóng mờ
Tay buồn nắn nót ḍng thơ
Tim gan như xé dạ vờ cơn đau
Thời gian chồng chất thêm sầu
T́nh như cút bắt biết đâu gọi t́nh
Viễn Phương