Hoài Chia Biệt
Em với anh sao hoài chia biệt
Anh góc trời mải miết xa xôi
Em c̣n đâu đó nổi trôi
Mong chờ tương hội rối bời tâm tư
Ḍng thơ viết bao từ thương nhớ
Chợt thoáng nào bỡ ngỡ gọi tên
Ngoài trời sương do tỏa mông mênh
Pḥng đơn soi bóng bên đèn hắt hiu
Ôi lối mộng tiêu điều hoang vắng
Đêm lững lờ tĩnh lặng muôn nơi
Trăng mờ lặng lẽ nghiêng soi
Không gian mờ ảo ru đời viễn phương
Vườn thơ cũ tơ vương quấn quưt
Cánh hoa ḷng chi chít niềm đau
Chờ em chờ đến ngàn sau
Lâu đài t́nh ái chất cao nỗi sầu
Viễn Phương