VietBF - View Single Post - Topic April 30-1975 Stories
View Single Post
Old 06-19-2019   #853
florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
florida80's Avatar
 
Join Date: Aug 2007
Posts: 112,250
Thanks: 7,296
Thanked 45,890 Times in 12,765 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 139
florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
Default

T́nh Yêu Đích Thực Không Phải Là Giành Lấy, Mà Là Dám Từ Bỏ Và Buông Tay






T́nh yêu không nhất định là phải có được, mà là bạn sẵn sàng làm tất cả để khiến người ḿnh yêu thương cảm thấy hạnh phúc”. (Ảnh: Afamily)




T́nh yêu chân chính không nhất định là phải có được người ḿnh yêu, đôi khi lựa chọn buông tay để cho người ḿnh yêu được sống hạnh phúc chính là biểu hiện của t́nh cảm chân thành, cao cả.


Thời xưa, có một vụ án nổi tiếng tạm gọi là “t́nh yêu của sự buông tay”. Câu chuyện kể về hai người phụ nữ cùng tranh giành một đứa bé 2 tuổi, cả hai đều khăng khăng nói rằng đứa bé là do ḿnh sinh ra, vậy nên không ai chịu nhường ai. Cuối cùng ầm ĩ đến nơi công đường, vị quan gia bởi vậy cũng phải hao tâm tổn trí, ông đă lệnh cho hai người phụ nữ hăy dùng hết sức mà giành lấy đứa trẻ, ai thắng th́ đứa trẻ sẽ thuộc về người đó.




Hai người phụ nữ quả nhiên đă dùng hết sức để giành giật đứa bé, người nào người nấy đều muốn lôi đứa bé về phía ḿnh. Nhưng đứa trẻ bé nhỏ không chịu nổi sức kéo, đă khóc ̣a lên nức nở. Lúc này, một người trong đó nghe thấy tiếng khóc đau như xé ḷng, liền đột nhiên buông tay, mặc cho người phụ nữ kia đắc ư kéo đứa trẻ về ḿnh.




Lúc này, vị quan xử án đập mạnh thanh kinh đường mộc, ông nói, chỉ có người mẹ yêu thương con mới không nỡ ḷng nh́n thấy con ḿnh chịu khổ, thậm chí v́ vậy mà nguyện ư hy sinh t́nh yêu của ḿnh. Bởi vậy ông đă đem đứa trẻ trao cho người phụ nữ này và trừng phạt nghiêm khắc người phụ nữ c̣n lại.




Câu chuyện trên, đến ngày hôm nay đọc lại vẫn khiến người ta thổn thức. Quả thật, t́nh yêu đích thực không phải là “giành lấy”, mà là từ bỏ và buông tay…




Tôi có một anh bạn thân hiện đang học thạc sĩ luật ở thành phố Tây An. Anh ấy từng kể cho tôi nghe mối t́nh đầu của ḿnh.

Trước khi học trường luật, anh từng làm việc trong một nhà xưởng. Bởi gia cảnh khó khăn, anh lại là người thật thà chăm chỉ, cộng thêm tư chất thông minh, vậy nên anh rất mau chóng được đề bạt làm trưởng pḥng. Và như được ông Trời se duyên, anh và con gái của vị tổng giám đốc dần dần sinh ḷng ái mộ, t́nh yêu của họ rất tự nhiên như cơn gió đầu mùa.


Nhưng mối t́nh trong sáng ấy lại gặp phải sự phản đối quyết liệt của gia đ́nh vị tổng giám đốc. Lư do rất đơn giản, chính là bởi anh là chàng trai nghèo không môn đăng hộ đối, trong khi con gái họ lại là thiên kim tiểu thư lá ngọc cành vàng. Họ đă thẳng thắn ngăn cản v́ lo lắng con gái ḿnh sau này sẽ phải chịu khổ.




Nhưng cô bạn gái không nguyện ư rời xa, nên vẫn lén t́m cách gặp anh. Về sau bố mẹ phát hiện đă nhốt cô ở nhà, mỗi lần cô gọi điện thoại cho anh đều khóc nức nở, khiến anh càng cảm thấy xót xa trong ḷng.




Cuối cùng, anh bạn tôi đă dứt khoát quyết định rời đi thật xa, để cô bạn gái mau chóng quên đi mối t́nh đau khổ này mà bắt đầu một cuộc sống mới.




Trong những ngày tháng sau này, anh kiên tŕ vừa làm vừa học, chỉ sau ba năm anh đă vào được trường luật danh tiếng của thành phố Tây An. Anh nói: “Trong ḷng tôi vẫn rất yêu cô ấy. Chính bởi t́nh yêu này mà tôi đă quyết định buông tay, bởi tôi không thể tiếp tục nh́n cô ấy v́ ḿnh mà chịu đủ mọi đau khổ giày ṿ như vậy”.


Tôi hỏi anh: “Hai người có c̣n gặp lại nhau không?”.

Bạn tôi lắc lắc đầu: “Cô ấy đă lấy chồng rồi, người đó điều kiện rất tốt, họ cũng có với nhau một đứa con, cuộc sống rất hạnh phúc”.

“Thế anh có hối hận v́ đă từ bỏ người ḿnh yêu không?”, tôi lại hỏi anh.




Anh bạn nói: “Hối hận ư? Tôi yêu cô ấy, mong rằng cô ấy sẽ luôn hạnh phúc. Nếu người đó cũng yêu thương cô ấy như tôi, thế th́ trong ḷng tôi đă rất măn nguyện rồi. T́nh yêu không nhất định là phải có được, mà là bạn sẵn sàng làm tất cả để khiến người ḿnh yêu thương cảm thấy hạnh phúc”.


Chỉ một câu nói ấy nhưng đă làm tôi cảm động rơi nước mắt, giúp tôi có thêm nhận thức mới về t́nh yêu.







Trong lịch sử Phật giáo cũng có câu chuyện xúc động ḷng người như thế này:

Câu chuyện kể về hai vị “Ḥa Hợp nhị tiên” tên là Hàn Sơn và Thập Đắc. Tương truyền họ chính là hóa thân của Văn Thù Bồ Tát và Phổ Hiền Bồ Tát. Trước khi xuất gia, họ từng là đôi bạn thân t́nh như thủ túc, nhưng trái ngang thay cả hai lại yêu cùng một cô gái. Cô gái vốn có t́nh cảm với Thập Đắc, đă trao gửi tâm hồn thiếu nữ cho chàng, nhưng tiếc thay người nhà lại hứa gả cô cho Hàn Sơn.




Một lần, Hàn Sơn vô t́nh biết được ư trung nhân trong ḷng cô gái là người bạn thân thiết nhất của ḿnh. Anh rất đau khổ và khó xử, bởi anh cũng yêu cô gái ấy bằng cả trái tim ḿnh. Nhưng mỗi khi nh́n thấy người ḿnh yêu thương rạng ngời hạnh phúc ở bên cạnh Thập Đắc, anh lại thêm quyết tâm xuất gia để tác thành cho hai người.




Thập Đắc hay tin, trong ḷng chàng cảm động sâu sắc bởi tấm chân t́nh sâu nặng của Hàn Sơn, thế là chàng không quản ngại đi khắp trăm sông ngh́n núi để t́m Hàn Sơn trở về. Cuối cùng, khi đến ngôi chùa bên cạnh cầu Phong ở Tô Châu, Thập Đắc đă gặp được Hàn Sơn. Nhưng ư nguyện xuất gia của Hàn Sơn rất kiên định, Thập Đắc khuyên nhủ thế nào cũng không lay chuyển được.




Sau cùng, Thập Đắc quyết đoạn dứt t́nh duyên, chấm dứt muôn vàn phiền năo để bước vào cửa Phật, từ đây hai người quư mến giúp đỡ lẫn nhau, t́nh cảm đă thân thiết lại càng thêm thân thiết. Đoạn giai thoại này cũng lưu truyền rộng răi ở nhân gian, được người đời sau gọi là “Ḥa Hợp nhị tiên”, chứng kiến cho sự tương thân tương ái, t́nh sâu nghĩa nặng, cũng là tượng trưng cho sự tường ḥa, viên măn của hai người.




Câu chuyện trên đă nói rơ một đạo lư: Yêu thương không phải là chiếm hữu, buông tay không phải là buông bỏ, bởi t́nh yêu chân chính là để giúp người ḿnh yêu có được hạnh phúc.

Nhưng trong xă hội thời nay, rất nhiều người cho rằng t́nh yêu là ích kỷ, là chiếm hữu. Trên báo đài cũng từng đưa tin về những trường hợp tự vẫn, quyên sinh, hoặc những vụ án mạng xuất phát từ t́nh – đó là hậu quả đau ḷng khi người ta coi nhẹ mạng sống và hận thù v́ t́nh yêu.




Rất nhiều câu chuyện tương tự cũng là kết cục đáng buồn khi con người tôn thờ thứ t́nh yêu vị kỷ, thứ t́nh yêu chiếm hữu. Thiết nghĩ, đời người dài ngắn cũng chỉ có 100 năm, đến lúc nhắm mắt xuôi tay mới hiểu rằng sinh mệnh là quư báu vô ngần. Vậy mà, chỉ v́ một phút nông nổi hồ đồ, hoặc chỉ v́ một chút t́nh cỏn con không thể thoả măn, mà người ta đă quên mất ư nghĩa đích thực của cuộc sống này. V́ t́nh yêu mà phủ nhận hoặc hy sinh niềm vui sống, thậm chí từ bỏ cả sinh mệnh, đây chẳng phải là sai lầm lớn nhất trong đời người hay sao?




Vậy nên, con người sống trong t́nh yêu, cũng cần phải có dũng khí và tấm ḷng rộng lượng gánh chịu hoàn cảnh của ḿnh, có thể theo đuổi hạnh phúc nhưng đừng nên theo đuổi sự hoàn mỹ. Phật gia cho rằng một người tâm thái vững vàng, luôn có tấm ḷng thành, sẽ có thể tiếp nhận mọi sự việc phát sinh trong cuộc sống. Chính bởi v́ tiếp nhận, mới có thể nh́n rơ bản chất của sự vật, từ đó gắng sức tránh khỏi những đau khổ do con người tạo nên.




T́nh yêu chính là từ bi b́nh đẳng, cũng là phó xuất và hiến dâng. Một người có thể “yêu mà không cầu”, th́ cảnh giới của anh ta sẽ có được sự thăng hoa, tâm linh cũng đă đạt đến trạng thái thiền ngộ, tất nhiên cũng có thể t́m được con đường hạnh phúc viên măn của ḿnh.




Theo ĐKN
florida80_is_offline  
 
Page generated in 0.07361 seconds with 10 queries