Thơ Xướng Họa
Kiền Đức-Viễn Phương
Bài Xướng
Ước Vọng Ngày Về
Viễn khách xa xôi măi nghĩ về
Thương đời mộc mạc, thắm t́nh quê
Non xanh nước biếc nồng hương biển
Lặn lội gian lao chẳng chút nề
Xứ lạ miêt mài như cơi mê
Đường về quê mẹ cứ lê thê
Thời gian không nghĩ ngừng xoay lại
Nhịp bước thăng trầm vẫn kéo lê
Da diết một đời trong ủ ê
Tâm tư trầm lắng giữa tư bề
Bao nhiêu thương nhớ lồng thêm măi
Là bấy nhiêu mong ước trở về
Viễn Phương
Bài Họa
Thương Một Thời Xưa
Tuổi cất cánh bay, tuổi chẳng về
Chân ḿnh nhẹ bước cũng rời quê;
Ba mươi năm lẻ qua mau lắm
Lỡ vận, hùng anh hóa thợ nề!
Đời khổ, tâm c̣n lạc cơi mê
Lang thang khắp xứ, tội hiền thê;
Bao chiều hoang hoải vài chung rượu
Thương tấm thân ḿnh cứ lết lê!
Lúc bệnh, lúc buồn, lúc ủ ê
Áo cơm vất vả đủ trăm bề;
Soi gương sửng sốt, ô, đầu bạc
Tặc lưỡi, quay lưng lại thấy về!
Kiền Đức