Tôi Yêu Mùa Đông
Tôi yêu mùa đông từ xa xưa đó
Một buổi đông tàn trước ngơ vườn thơ
Người đâu ẩn hiện như mơ
Dáng xuân thanh thoát bên bờ thương yêu
Tôi yêu mùa đông những chiều giá lạnh
Yêu má nàng hồng nhóng nhánh mắt nai
Mượt mà suối tóc phủ vai
Đôi môi chín mọng ṿng tay ấm nồng
Tôi yêu mùa đông rằng không ước vọng
Bất chợt t́nh nàng lay động con tim
Phút giây quấn quưt gọi t́m
Đất trời kia cũng im ĺm ngủ quên
Tôi yêu mùa đông hằn lên vách đá
Ghi dấu yêu người trên lá sầu đâu
Tơ duyên dẫu chẳng về sau
Mỗi đông hương ấm nàng trao măi c̣n
Viễn Phương