Cứ Hận
Mười năm rồi t́nh ta như rạn vỡ
Đă hết rồi ngày tháng của mộng mơ
Đêm qua đêm trong nỗi nhớ dật dờ
Em cũng đành làm bạn với bơ vơ
Ngôi trường xưa nơi chúng ḿnh từng đến
Từng hạ về đường phượng thắm đỏ rơi
Vẫn nơi xưa t́nh đẹp buổi hẹn ḥ
Giờ chỉ c̣n ngàn nỗi nhớ không tên
Khi ra đi em mang t́nh yêu đó
Ở xứ người t́m quên với rượu cay
Người thương ơi cứ hận kẻ bạc ḷng
Đă phụ t́nh ngày khoác áo cô dâu
T́nh đôi ta cách ngăn là biển cả
Và hai ta đang đứng giữa hai đường
Cứ hận đi v́ em đă phụ người
Em không c̣n là cô gái anh yêu.
21May21
PTT (Lệ T́nh)
|