Nỗi Ḷng Thương Nhớ
Anh nhớ thương em, nhớ thật nhiều
Giữa vườn thơ lạnh vắng đ́u hiu
Đường mây nắng đổ sầu nghiêng bóng
Dơi mắt buồn trông lối mộng chiều
Nguyện ước mai nầy ta có nhau
Vui say bến hẹn thuở ban đầu
Trong cơn mê tỉnh chưa lần định
Đôi cánh ân t́nh đă cất cao
Thương lắm một thời ta đón đưa
Ngày xưa thân ái nói sao vừa
Bao nhiêu vết tích t́nh ghi dấu
Phai nhạt theo từng cơn nắng mưa
T́m dấu chân trời đôi mắt sâu
Chừ em xuôi ngược chốn xa nào?
Có buông hờn tủi đời đơn vắng?
Ôm mối ưu tư gánh nặng sầu?
Trời có hay ghen kiếp má hồng?
Sao hoài ch́m đắm giữa mưa dông?
Chiều nay trên bến đời tha thẩn
Mượn gió mây bay tỏ nỗi ḷng
Viễn Phương