Khúc Sầu Đông
Đông từ xưa lắm đến đông nay
Gió lạnh se se bước lạc loài
Cay đắng bao lâu c̣n lắng đọng
Niềm vui một thuở đă cao bay
Xác xơ hoa cỏ rũ bên đường
Ong bướm la đà nỗi tiếc thương
Chiều xuống sầu lên tia nắng xế
Nghe như ai đếm những cơn buồn
Đêm đông trở giấc gió hờn lay
Mây khuất trăng soi cơi mộng nầy
Thấp thoáng bên song vừa ẩn hiện
Nhân t́nh xa vắng bấy lâu nay
Một thời mơ ước tựa kề vai
Năm tháng chờ trông vẫn miệt mài
Mỗi độ đông sang ḷng chạnh nhớ
Cung buồn trỗi nhịp khúc thương ai
Viễn Phương