Đan áo t́nh Đông
Cô đơn dẫu có ngút ngàn
Chờ thừa thương nhớ rồi đan áo t́nh"TV"
Một đời vẹn giữ trung trinh
Dù t́nh trôi nổi măi ǵn chữ trung
Đường mây sương gió tương phùng
Đôi ta ngộ cảnh muôn trùng sóng xa
Niềm riêng riêng hỏi trăng già
Sao hoài bóng chiếc bao la bến chờ
Chiều thu ru giấc mộng mơ
Đêm đông gợi nhớ t́nh thơ ấm nồng
Thương em vắng vẻ cô pḥng
Gom tơ sầu kết áo đông cho t́nh
Viễn Phương