Nghe VT nói bé ti ở thành phố bắp rang ...chắc anh đây nhớ không nổi
Chỉ biết ở VN có tỉnh này mà mà thôi
Tỉnh Tây ninh ka tum nhiều rừng bắp
Đói quá anh chui vào kiếm chỗ ăn
Hái một trái mân mê người muốn xỉu
Vì nghe tiếng chó sủa chạy loanh quanh
Bất chợt nghe làm người run bần bật
Vội tách hột đưa nhanh vào miệng nuốt
Mắt trợn trừng không biết bé đâu ra
Đưa tay lên suỵt đừng la nhe bé
Chỉ còn cùi bắp lá tả tơi nha
Bé ngồi cạnh đừng lo gì anh nhé
Vì ngoài kia đồng trống chẳng còn ai
Anh có dám đưa tay cho em nắm
Làm run người trán ướt giọt đầy tay
Có phải chăng bé ti từ thưở ấy
Nhìn trăng trời lại nhớ đến vườn xưa
Đêm lạc lối nhưng tình còn mơ mộng
Ước gì ru mãi bé dấu yêu đưa