VietBF - View Single Post - Collection
Thread: Collection
View Single Post
Old 02-26-2020   #19
florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
florida80's Avatar
 
Join Date: Aug 2007
Posts: 112,250
Thanks: 7,296
Thanked 45,890 Times in 12,765 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 139
florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
Default

Quí bạn thân mến, mẩu chuyện tưởng tượng trên cho ta thấy rằng, đời con người xem chừng như cứ bị bao trùm hết nỗi lo sợ này đến nỗi lo sợ khác: Nỗi lo sợ của đứa trẻ mới bước vào đời, nỗi lo sợ của người thanh niên về tương lai, và nỗi lo sợ của vị cao niên về quá khứ của ḿnh bị đánh mất. Vậy nỗi lo sợ ấy đến từ đâu, và lư do ǵ mà ta lo sợ?




Suy gẫm thấu đáo ta có thể nhận thức rằng, hoàn cảnh “đáng sợ” không thực sự đáng sợ như ta tưởng, nhưng điều làm ta lo sợ chính là ta lo sợ điều chưa xảy ra. Chúng ta thường sợ điều chưa xảy đến hơn là điều đă xảy đến. Nếu quí bạn có dịp tṛ chuyện với các bệnh nhân mang những căn bệnh nan y, th́ có rất nhiều người cho rằng, điều đáng sợ của họ bây giờ không phải là căn bệnh họ đang mang, mà là những điều khác. Nỗi sợ của họ bây giờ không c̣n là căn bệnh nữa, nhưng là sợ bị bỏ rơi, bị cô đơn, bị quên lăng, và biết bao nhiêu nỗi sợ không tên khác. Kỳ thực thay, dù ai trong chúng ta cũng đă không ít một lần bị bỏ rơi, cũng đă không ít có một lần kinh nghiệm cô đơn, và bị người đời quên lăng; biết là như thế và đă trải qua kinh nghiệm nhiều lần như thế trong đời rồi, nhưng con người vẫn lo sợ chúng; con người vẫn rối lên khi đối diện chúng.




Thưa bạn, bạn cũng như tôi đă trải nghiệm những lo sợ mà có lúc đă làm chúng ta mất ăn mất ngủ ở lứa tuổi học tṛ, ở tuổi xuân, ở những hoàn cảnh khắc nghiệt nhất (người thân ra đi, bị tù đày tra tấn….) Xét cho cùng, cuối cùng nỗi lo sợ này cũng chỉ có thế thôi, có phải không? Thế th́ những nỗi sợ hôm nay – giây phút này – ngay lúc này, cũng chỉ là một phần của kiếp làm người của chúng ta mà thôi. Hăy nh́n chúng như là một phần đời của chúng ta để giúp chúng ta nâng cao giá trị đời ḿnh, chứ đừng để chúng trở thành nỗi ám ảnh bao trùm những vẻ đẹp của giây phút hiện tại.




Thưa bạn, hôm nay tôi mời gọi bạn hiểu sâu hơn ư nghĩa thực của giây phút hiện tại. V́ thực ra cuộc đời của bạn chỉ có hôm nay, giây phút này chứ không phải hôm qua hay ngày mai. Và dù bạn có lo sợ điều ǵ lớn lao đến mấy đi chăng nữa, mỗi ngày bạn cũng phải đi qua 1440 phút. Vậy bạn muốn sở hữu 1440 khoảnh khắc b́nh an, tự tại hay là 1440 nỗi âu lo, sợ hăi???




Br. Huynhquảng
florida80_is_offline   Reply With Quote
 
Page generated in 0.04937 seconds with 10 queries