Quote:
Originally Posted by Lnd
Giỏi, nhưng không phải là hiếm.
Ở Mỹ, phần lớn các ĐH là trường tư, học sinh nào kha khá và cha mẹ đủ sưc đóng tiền học phí thì xong ngay. Ở Canada không có ĐH tư, học sinh xuất sắc chưa chắc đã vào được ngành Y và Dược, có tiền cũng không giúp được gì. Các em có mộng làm dược sĩ hay bác sĩ mà không vào được thì chạy qua Mỹ, đóng tiền là được học. Học xong nếu muốn trở về Canada làm việc thì chờ sói trán luôn vẫn chưa chắc được cứu xét.
|
Trường ĐH tư quả đúng như lời Lnd nói.
Và còn có một số trường thuộc loại online correspondence nữa mới là vô cùng "TỐC ĐỘ", học 1 năm thi lấy bằng giống như ăn cháo. Thi ở nhà nên ai thi giùm cũng được, mất bao lâu cũng xong, và làm bài trật vẫn đậu, miễn sao số tiền đóng cho đúng là tốt. Coi như là mua bán tiền trao cháo múc.
Chuyện cô bé ở trên tuy rằng từ ngữ PHD hơi nói quá, nhưng đúng là cô ta có trải qua một chương trình học có thật, và được nhận certificate đúng đắn.
Trong khi đó các cụ vẹm ở VN thì chơi thẳng bằng cấp mua luôn!
Nhiều người lại cho rằng nếu ghi tên chỉ để mua được cái bằng như tờ giấy không có giá trị, vậy thôi thà tự in ra tờ giấy ma luôn cho rồi, mua hay ma gì thì giá trị cũng zero như nhau mà nhanh lẹ khỏi tốn tiền. Nhưng khổ là làm như vậy thì lại thiếu con dấu của một ĐH USA thực sự cấp cho, mức độ giả mạo lộ liễu 100%.