Ừ !-Th́ Gọi Em Là Thơ
Gọi em khe khẽ !-Hỡi nàng thơ
Ru những bâng khuâng, những đợi chờ
Trên áng sương mây c̣n thấy được
Hương t́nh nồng thắm dưới đường mơ
Người đi, người đến có thờ ơ
Dẫu nhớ hay quên, dẫu hững hờ
Một mối t́nh thơ c̣n lắng đọng
Giữa ḷng nhân thế, giữa tim cô
Em là hương sắc của ḍng thơ
Lạc thú yêu thương giữa mịt mờ
Sau những buồn vui đêm tỉnh mộng
Thơ về xoa dịu nỗi bơ vơ
Ṿng tay nắn nót từng con chữ
Trau chuốt nàng thơ đậm sắc màu
Để giữ trong anh đời ấm lạnh
Ru nàng thơ măi đến ngh́n sau
Viễn Phương