T́nh Chết
Dư âm theo gió heo may
Cho vơi đi những đắng cay cuộc t́nh"UU"
Ngày xưa như bóng với h́nh
Hôm nay đây đó dặm ngh́n cách xa
Cuộc t́nh trôi nổi phong ba
Yêu thương ch́m đắm nhạt nḥa khói mây
Anh đi t́m dấu chim bay
Em về chôn nỗi đắng cay riêng ḷng
Cuộn ḿnh trong vỏ cô đơn
Ru t́nh trên những dỗi hờn xa xăm
Thu tàn đông đến lạnh căm
Yêu thương một thoáng trăm năm hận sầu
Viễn Phương