Tháng Mười Về
Sương trắng phủ đêm thu buồn phớt lạnh
Tháng mười về canh cánh đợi chờ nhau
Em xa xôi hồi tưởng ước mơ đầu
Anh một góc trời riêng ôm nỗi nhớ
Chừng nửa giấc giữa đường cơn mộng vỡ
Nghe cơi hồn chạnh nhớ bóng người đi
Yêu thương em vẹn giữ chẳng màng chi
T́nh một thuở khắc ghi đời xa xứ
Sầu mấy đoạn tơ vương ḷng cô lữ
Bao nhiêu rồi t́nh tự lúc họp tan
Vẫn hoài mang một nỗi nhớ muôn vàn
Cho dẫu nắng thu tàn phai bạc tóc
Anh Cali giữa hoàng hôn đơn độc
Nhớ em chiều trên góc phố Paris
Măi hoài mơ xin giây phút diệu kỳ
Đường t́nh ái ta đi về chung bước
Viễn Phương