Tại Gió Heo May Thổi Lá Vàng
Có một mùa thu đẹp chẳng ngờ
Bên vườn thơ thẩn dưới trời mơ
Cùng ai nhặt lá vàng tơ rụng
Nối kết tình thơ ước mộng chờ
Chợt cuối mùa thu mây tím hạ
Người vội đi vã khuất trời xa
Yêu thương chợt tắt từ hôm đó
Dõi dấu chim sa bóng nhạt nhòa
Lặng lẽ mây trôi cuối mạn trời
Thu về ru giấc mộng đơn côi
Heo may vẫn mãi rung cành lá
Từng chiếc đong đưa rụng xuống đời
Nhặt lá bay rơi giữa dặm ngàn
Viết lời thương nhớ lúc thu sang
Tâm tư riêng ấy tình thơ ấy
Mượn gió heo may gởi đến nàng
Chiếc lá đề thơ thắm mộng tình
Gởi về phương đó để làm tin
Bao năm mỏi đợi người xa biệt
Gió vẫn vi vu gọi bóng hình
Thơ thẩn chiều thu nắng úa tàn
Gợi lòng bao nỗi nhớ mênh mang
Thu đi thu đến sầu dâng mắt
Tại gió heo may thổi lá vàng
Viễn Phương