Vời Vợi Cuộc T́nh
(Gởi người hàng xóm)
Lâu lắm hôm nay bỗng gặp nàng
Tựa hồ trở bước ngược thời gian
Trăng thanh soi bóng hồng nhan mộng
Phố ảo tương hoan đón bạn vàng
Dáng ngọc xa xưa vẫn lặng lờ
Chập chờn gợi nhớ thuở c̣n thơ
Niềm thương lắng đọng từ chia cách
Một thoáng bừng lên dấu nhạt mờ
Tôi lúc mười lăm cứ thẫn thờ
Bởi nàng đôi tám đẹp như mơ
Tơ vương xoắn xuưt t́nh đơn lẻ
Ch́m đắm con tim biết đợi chờ
Giấc mộng tàn phai chợt sáng ngời
Ḍng đời vương víu lại buông lơi
Chiều rơi nghiêng ngả t́nh thu chết
Điệp khúc yêu thương măi nửa vời
Viễn Phương