Cuộc T́nh Sầu
(Cho một người TT)
Tiếng thời gian vọng dài trong tâm năo
Một kiếp người giông băo chẳng ngừng thôi
Mầu chiều đậm nét đơn côi
Nhạt mờ dáng đứng bên trời quạnh hiu
Về bến đợi liêu xiêu t́nh lữ khách
Nghe gió hờn than trách giữa hư vô
Rạc rài thân xác bơ vơ
Hồn đơn giá lạnh ơ hờ bước chân
Họp rồi tan số phần đà sẳn định
Sao măi hoài bịn rịn nỗi buồn thương
Đêm qua ru khúc đoạn trường
Ngày về dơi mắt cuối tường mây xa
Đường dương thế bao la c̣n rong ruổi
Cuộc đời nầy ngắn ngủi có là bao
Yêu thương ngộ cảnh ba đào
T́nh người đuổi bắt lao xao cuối đời
Cơn mê tỉnh đầy vơi niềm khao khát
Vẫn dâng tràn dào dạt nỗi thương yêu
Đành thôi ước mộng về chiều
Lạnh lùng bến vắng cô liêu cuộc t́nh
Viễn Phương