VietBF - View Single Post - Collection
Thread: Collection
View Single Post
Old 03-03-2020   #183
florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
florida80's Avatar
 
Join Date: Aug 2007
Posts: 112,250
Thanks: 7,296
Thanked 45,890 Times in 12,765 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 139
florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
Default

Chị đọc cái thư thứ nhất, có những lời lẽ thật ngọt ngào, nũng nịu dễ thương "Anh dễ ghét ghê! Anh biết là xa anh em nhớ anh thấy mồ không? Lần sau hễ em gọi điện thoại, dù anh bận đến đâu anh cũng phải gọi lại liền, nếu không em sẽ bắt đền…” Kèm theo thư là cái h́nh chị lúc 18 tuổi. Trời lúc đó mặt mũi xinh ghê, đă xinh đẹp c̣n ngọt ngào nữa chẳng trách ông chồng trồng cây si, đ̣i làm đám cưới sớm. Cái thư có ép hoa pensée nữa, t́nh thuở ấy thiệt là thơ mộng.



Chị Hồng với tay lấy cái gương trên bàn, soi lại mặt ḿnh bây giờ… hỡi ơi, năm tháng đă để lại trên mặt chị nhiều nếp nhăn, đă già nua mà lúc x́-nẹc chị c̣n cau có, chẳng trách sao bây giờ chồng muốn thương mà thương không vô.



Chị Hồng đọc tiếp cái thư thứ hai, cái nào cũng có kèm theo một cái h́nh rất xinh, hồi đó có bao nhiêu tiền mấy cô gái cũng đem đổ cho máy tiệm chụp h́nh ăn.


Trong thư chị viết: “ Em nhớ buổi chiều ḿnh dạo chơi trong công viên, trời bắt đầu mưa nhẹ hạt, anh ôm, che mưa cho em, trong ṿng tay thương yêu của anh, em cảm thấy thật ấm êm, hạnh phúc. Em mong ṿng tay thương yêu này che chở em măi suốt cuộc đời…”.



Chị Hồng nhớ lại … mới cách đây mấy hôm, hai vợ chồng lái xe khi trời tuyết. Nh́n những bông tuyết rơi nhẹ càng thú vị hơn mưa rơi nhiều, nhưng bây giờ già hay quạu bậy, đường trơn trợt, ông chồng gh́ chặt tay lái, trong lúc chị càu nhàu:


- Ông lái xe kiểu ǵ kỳ cục vậy, sang “lane” sao không ra signal, hồi năy bảo đi đường trong ông không chịu, ông đi đường ngoài bây giờ không nhớ đường. Tôi nói với ông hoài, lên xe th́ phải coi bản đồ trước, định hướng, bây giờ sắp trễ chuyến bay mà c̣n lần quần không biết đường, khổ không ?


Ông chồng cự lại:


- Bà giỏi bà lái đi !


- Tôi không lái xe được trên xa lộ, trời tuyết.


- Không lái được th́ im đi để người ta lái. Đă lạc đường c̣n nghe cằn nhằn có bực không?


Cái thư thứ ba cũng có lời lẽ nồng nàn tha thiết lắm.


- Em mong khi ḿnh về sống với nhau rồi, mỗi đêm em sẽ đưa anh vào “rose garden” (vườn hồng) thật thơ mộng.


Thực tế bây giờ cứ mỗi lần ông chồng lại gần th́ chị nhăn nhó:


- Mệt quá đi thôi! làm việc đầu tắt mặt tối cả ngày mà tới giờ này ông c̣n bắt làm thêm job đêm!


Ông chồng chịu đấm ăn xôi, choàng tay qua ôm vợ.


Chợt nhớ tới mấy cái bills, chị Hồng hỏi :


-Cái bill nước anh trả chưa, nếu để trễ là họ cúp nước cho mà coi.


Nghe cúp nước ông chồng hoảng quá, tuột xuống giường đi t́m cái bill coi đă trả chưa.



Vừa trở lại đặt lưng xuống giường nằm th́ chị Hồng nói, đă nhắc anh bỏ vô băng IRA hai ngàn để được trừ thuế, anh bỏ chưa?. Cái máng xối rớt ṭn teng cả tháng nay, chừng nào anh mới sửa?


Ông chồng kêu trời:


- Trời ơi! sao cứ tới giờ tôi leo lên giường nằm cạnh bà, bà hỏi đủ thứ chuyện như vầy, làm sao hứng nổi, thôi bỏ mẹ nó qua hết đi, tính sau…


Xếp lại xấp thư cũ, chị Hồng ưu tư nghĩ đến hai chữ “vô thường”, quả thật vạn vật luôn đổi thay. Từ một cô gái xinh đẹp hiền dịu nay trở thành bà già xấu xí, hay gắt gỏng, khó thương. Ngày này qua ngày khác chị đă quá bận rộn chạy đua với cuộc sống đến nỗi không có th́ giờ dừng lại để suy nghĩ, t́m hiểu coi ḿnh đă sống như thế nào? Ḿnh đă sống với ư thức hiện hữu và sống hạnh phúc trong từng phút, từng giây hiện tại ?



V́ cuộc sống quá bận rộn, bon chen để cung ứng những nhu cầu, tiện nghi vật chất, rơ ràng là chị đă đánh mất quá nhiều hạnh phúc hiện tại của ḿnh cho những vọng tưởng điên đảo, được, mất, hơn , thua, vinh, nhục, buồn, giận, thương, ghét. Khoắc khoải trong âu lo, toan tính, sân hận , thù oán, trong nuối tiếc kư ức, trong ước vọng tương lai và ngay cả giờ phút này chị cũng đang lao chao vọng động … sự bất an có mặt thường trực trong đời sống tinh thần, tâm linh của chị.
florida80_is_offline   Reply With Quote
 
Page generated in 0.06679 seconds with 10 queries