Thu Buồn Cali
Chiều tàn ôm ấp bóng h́nh mơ
Trời đất nghiêng xiêu bước thẩn thờ
Lăng đăng sương giăng mờ lối mộng
Nỗi buồn dâng mắt giữa hoang sơ
Thu về gợi nhớ dấu t́nh xa
Chiều xuống CaLi nắng nhạt nḥa
Lỡ kiếp thi nhân sầu viễn xứ
Ru t́nh kết mộng với thi ca
Trời thu man mác giọt sầu rơi
Nàng đấy ta đây cách khoảng trời
Đem mối tơ vương về phố ảo
Xây t́nh trong giấc mộng đầy vơi
Giữ nhé!-Người ơi một mối t́nh
Mặc đời dông tố vẫn kiên trinh
Trao nhau điệp khúc t́nh thơ nhớ
Sưởi ấm đời vui dưới ánh b́nh
Viễn Phương