Gửi Người Em Xứ Huế
Bao năm biệt xứ ngàn phương
Em đi c̣n nhớ quê hương sương mờ
Huế thương đẹp tựa vần thơ
Trải bao biến loạn ngẩn ngơ kinh hoàng
Trường Tiền gẫy nhịp tan hoang
Đường vô đại nội mênh mang nỗi sầu
Bóng chiều mờ nhạt trên cao
Tiếng chuông Thiên Mụ làm xao xuyến t́nh
Luyến lưu nhạc khúc Nam B́nh
Dốc cao thoai thoải nặng t́nh Nam Giao
Vào thôn Hương Chữ Hương Trà
Chiều mưa sớm nắng nơn nà dáng ai
Qua cầu Ái Tử gió lay
Đường lên Bạch Hổ gót hài mây vương
Đông Ba chợ cũ thêm đông
Hỡi người xưa ấy c̣n mong ngày về
Thuận An sóng nước tư bề
Tàu về thiếu bóng tóc thề nàng Tôn
Ḷng tôi quạnh quẻ cô đơn
Ngang qua Đồng Khánh sân trường bơ vơ
Đêm xuân vọng tiếng mơ hồ
Giật ḿnh trở giấc Cố Đô năo ḷng
Nắng cao thấp thoáng mây trong
Hè sang thôn Vĩ phượng hồng nở tươi
Vàng Thu lá đổ chơi vơi
Nhớ về An Cựu sầu rơi lệ t́nh
Thương sao mảnh đất Bao Vinh
Gió Đông se thắt cuộc t́nh tan thương
Lững lờ ḍng nước sông Hương
Vân Lâu,Bến Ngự c̣n thương con đ̣
Đêm đêm dưới ánh trăng mờ
Thuyền ai soi bóng bơ vơ đợi chờ
Áo xưa ngàn mảnh phất phơ
Phố xưa đường cũ mịt mờ dáng ai
Dấu xưa c̣n đó chưa phai
Người xưa chừ biết miệt mài nơi mô
Viễn Phương