Ước ǵ Tí sẽ là anh
Để em hiểu được năm canh anh chờ
Ước ǵ người ấy hững hờ
Để anh không phải bơ phờ bấy lâu
Qua rồi những đợt mưa ngâu
Tim anh lạnh lẽo, v́ đâu hởi người?
Xin em xin chỉ nụ cười
Tuy rằng em đă bên người em yêu?
Thói đời sao thật trớ trêu
Anh đây quen cảnh điều hiu một ḿnh
Nhớ em nhớ cả bóng h́nh
Nhớ từng con phố chúng ḿnh sánh vai
Hoa kia có lúc tàn phai
T́nh anh vẫn măi không lay chuyển ḷng
Biết người c̣n nhớ ta không?
Hởi người người hởi ta mong chờ người.
Lần này chắc anh bị ḅ đá, ư lộn bồ đá rồi Tí ơi!
Nhớ ngày nào cười LND, mong rằng không bị lăo cười lại, đa tạ!