VietBF - View Single Post - Truyện Ngắn tuyển chọn
View Single Post
Old 05-17-2021   #227
wonderful
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
 
Join Date: Jun 2011
Posts: 17,285
Thanks: 17,998
Thanked 64,837 Times in 16,417 Posts
Mentioned: 125 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 4457 Post(s)
Rep Power: 57
wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11
wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11
Default

Nhưng Sao Mẹ Tôi Cũng Nói Dối!

Tôi c̣n nhớ năm tôi học lớp ba, gia đ́nh tôi mới chuyển tới ở khu dinh điền G̣ Chuối thuộc quận Kiến B́nh, tỉnh Kiến Tường. Mồi buổi chiều tôi thường xin phép bố Mẹ ra một băi đất trống để cùng các bạn chơi khăng, trốn t́m và những tṛ chơi khác. Lần đó, có khá đông, chúng tôi chơi tṛ “Cờ Lau tập trận”. Cũng chia hai phe rơ ràng, vũ khí là những cành cây được bẻ vội gần đó. Không may trong lúc nhập trận, một bạn, tôi nhớ h́nh như là Tuân (là cháu họ gọi tôi là cậu), có lẽ v́ quá hăng say đă làm tôi bị nhiều vết trầy trên mặt, trên cánh tay. Bực ḿnh quá, tôi lấy ngay cành cây đang cầm quất vào đầu Tuân làm Tuân bị chảy máu… Khi về nhà, sợ bị đ̣n tôi đă nói dối bố tôi là tôi bị trượt chân ngă khi đi ngang một cây cầu khỉ. Bố tôi không để ư và chỉ kêu tôi lấy thuốc sát trùng rửa những chỗ bị trầy. Mẹ tôi đă giúp tôi làm những chuyện này một cách chu đáo… Hôm sau Mẹ gọi tôi và dịu dàng nói: ”Hôm qua con nói dối bố Mẹ. Tuân nói với Mẹ là con chơi tập trận và gây sự đánh nhau với Tuân. Con nói dối bố Mẹ. Nói dối là không tốt con ạ. Từ nay về sau con không được nói dối nữa nghe Môn”. Tôi xin lỗi Mẹ và hứa từ nay sẽ không nói dối nữạ. Kể từ đó, mỗi lần xảy ra chuyện ǵ tôi thường nói thật với Mẹ và Mẹ tôi rất vui khi thấy tôi làm như vậy

Mẹ tôi cũng nói dối!!! Vâng đúng vậy, Mẹ tôi đă nói dối ba anh em tôi nhiều lần. Tôi vẫn c̣n nhớ bốn lần Mẹ đă nói dối tôi và anh em tôị.

Khi anh em chúng tôi c̣n nhỏ, nhà tôi nghèo nhưng mỗi ngày đi chơ Mẹ đều mua chút quà về cho chúng tôi, khi th́ vài cái kẹọ khi th́ vài trái cây. Đặc biệt, biết chúng tôi thích ăn mía nên cũng Mẹ hay mua. Về nhà Mẹ tự dùng dao róc mía và tiện ra từng khúc nhỏ và bổ ra cho chúng tôi ăn. Ba anh em chúng tôi ngồi cạnh Mẹ chờ đợi. Khi tớí đầu mặt của cây mía th́ thay v́ bỏ đi th́ Mẹ lại ăn khúc đó! Em Huệ ngây thơ hỏi Mẹ: “Sao Mẹ không ăn khúc kia, khúc đầu mặt cứng và không ngọt, sao Mẹ không bỏ đi?”. Mẹ từ tốn: “ Răng Mẹ c̣n tốt. Mẹ thích ăn khúc này các con ạ v́ càng nhai lâu càng thấy vị ngọt của mía!”. Có thể em Huệ c̣n bé nên tin điều Mẹ nói nhưng tôi hơi nghi ngờ. Tôi nghĩ Mẹ tôi đă nói dối!

Năm 1966, tôi học lớp đệ tứ (lớp chín bây giờ) ở trường trung học Kiến Tường. Năm đó nước lụt lớn làm ngập các con đường trong tỉnh. Mỗi lần đi học, Mẹ chèo thuyền chở tôi đi và đến giờ tan học lại ra đón tôi về. Có một lần Mẹ chèo thuyền chở tôi đi học. Hôm đó trời mưa lất phất và gió thổi nhè nhẹ. Khi gần tới trường, một chiếc ca nô quân đội chạy băng qua với tốc độ khá nhanh để lại những gợn sóng to làm chiếc thuyền bé nhỏ bị cḥng chành. Tôi bị mất thăng bằng và làm rơi chiếc cặp xuống ḍng nước. Tôi chới với chồm qua thành chiếc thuyền nhỏ để níu lại chiếc cặp. Chiếc thuyền nhỏ ba lá mất thăng bằng và bị lật.

Mẹ buông chèo và nhảy vội tới để bế tôi vào chỗ mô đất cao. Người tôi run lên v́ lạnh. Mẹ vội phủ chiếc áo mưa quanh người tôi và ấp tôi vào ḷng để truyền hơi ấm cho tôi. Tôi hỏi Mẹ có lạnh không? Me trả lời rất nhanh: “Không, Mẹ không saọ, Mẹ không lạnh!”. Hôm đó tôi bị trễ một giờ học và Mẹ th́ bị cảm lạnh mấy ngày sau đó. Như vậy khi đó chắc Mẹ lạnh lắm nhưng… Mẹ đă nói dối!

Thời gian đó, chiến tranh càng ngày càng khốc liệt. Điều này đă làm cho đời sống khó khăn thêm. Số lương công chức ít ỏi của cha tôi đă không c̣n đủ để trang trải cho cuộc sống của gia đ́nh. Mẹ tôi đă phải vất vả đi vào những vùng sâu, nguy hiểm (h́nh như vùng Long Khốt) để mua hàng mang về chợ Kiến Tường bán thêm kiếm lời. Vất vả lắm nhưng Mẹ vẫn vui khi chúng tôi có thêm được cuốn vở mới hay một bữa ăn ngon hơn. Có lần thấy Mẹ hơi buồn sau một chuyến đi mua hàng. H́nh như Mẹ bị mất hàng trong chuyến đi đó. Tôi gạn hỏi, Mẹ chỉ nói qua loa cho qua chuyện: “Mẹ không bị mất hàng, nhưng lần này không mua được hàng rẻ nên không có lời. Đi buôn th́ cũng có lẫn này, lần khác con ạ!”. Sau lần đó, tôi không thấy Mẹ tiếp tục đi mua hàng nữa và tôi ngờ ngợ... Mẹ đă nói dối tôi!

Khi tôi lên trọ học ở thành phố Mỹ Tho v́ đường xá đi lại khó khăn nên Mẹ khuyên tôi cứ lo học đừng lo chuyện ở nhà. Thỉnh thoảng tôi cũng về thăm gia đ́nh. Lúc này Me tôi hơi yếu và bi chứng huyết áp cao, chú y tá Tánh thường hay đến nhà đo huyết áp và cho thuốc Mẹ tôi uống. Có một lần, Phạm Văn Tuyên, bạn tôi, về Kiến Tường ghé thăm Mẹ tôi và cho tôi biết lúc này Mẹ tôi có vẻ yếu và mệt nhiều. Tôi vội viết thư về thăm Mẹ. Mươi ngày sau Mẹ hồi âm ít ḍng cho biết Mẹ chỉ bị cảm nhẹ do thời tiết thay đổi và nay th́ Mẹ đă khỏe rồi, huyết áp của Mẹ cũng trở lại b́nh thường. Tôi yên tâm và tiếp tục chăm chú học nhưng… chỉ hơn một tuần sau, vào một ngày cách đây hơn bốn chục năm. Tôi được tin Mẹ tôi bị đứt mạch máu và qua đời! Vâng, Mẹ lại nói dối tôi và đây cũng là lần nói dối cuối cùng của Mẹ !!!

Đây chỉ là những lần nói dối của Mẹ mà tôi c̣n nhớ được. Tôi nghĩ, Mẹ c̣n nói dối anh em chúng tôi nhiều lần nữa.

Để tạm ngưng bài tùy bút này, tôi xin mượn lời hát trong bài “Ḷng Mẹ” của cố nhạc si Y Vân. Bài này chắc hẳn ai cũng có thể hát một đôi câu. T́nh Mẹ, hai chữ đó càng suy nghĩ tới th́ càng không thể ngăn nổi đôi ḍng lệ.

Ḷng Mẹ bao la như biển Thái B́nh, dạt dào,
T́nh Mẹ tha thiết như ḍng suốt hiền ngọt ngào
Lời ru êm ái như đồng lúa chiều ŕ rào,
Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng Mẹ yêu …

Thương con thao thức bao đêm dài,
Con đă yên giấc, Mẹ hiền vui sướng biết bao
Thương con khuya sớm bao tháng ngày,
Lặn lội gieo neo, nuôi con tới ngày lớn khôn...



Mai Khánh Thư - Phạm Doanh Môn

Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	!_8367~1.JPG
Views:	0
Size:	47.1 KB
ID:	1792129  
wonderful_is_offline   Reply With Quote
The Following 4 Users Say Thank You to wonderful For This Useful Post:
baolunbeau (06-12-2021), hohoang (06-16-2021), Lien53 (05-17-2021), tcdinh (05-17-2021)
 
Page generated in 0.06810 seconds with 11 queries