Dịp Easter vừa qua có dịp găp lại mấy tay bạn già sau thời gian dài cách ly và tôi bỗng giật ḿnh v́ lối suy nghĩ hiện nay của họ. Cách ly nên chỉ c̣n một con đường là lên các mạng xă hội tán chuyện và vô t́nh tạo nên một mạng lưới tuyên truyền cho các tin tào lao. Ai vớ được tin ǵ càng khủng khiếp, càng vô lư th́ lập tức đăng đàn truyền tai nhau... và người phát cái tin đó hả hê như vừa làm được một chiến công vang dội. Cái khổ là trong mạng lưới của họ lại tin những tin quái gở đó là đúng.
Tôi đă hỏi thử mấy người bạn đó
" Tin này từ đâu?" th́ họ nói
" Đầy trên mạng đó, giờ này mà c̣n hỏi!"
Nhiều người thường gọi báo chí là "Truyền thông thổ tả" nhưng nghĩ ra họ c̣n có tên, có tuổi, có địa chỉ liên lac... để cần th́ gọi mắng vốn. C̣n các tin đồn trên mạng th́ trôi nổi như lục b́nh, biết đâu mà xác định.
Những bạn già xưa anh minh, thao lược nay biến thành trẻ thơ bị dắt đi ḷng ṿng làm xiếc cho thiên hạ! NHƯNG MÀ BIẾT ĐÂU GIỜ HỌ LẠI THÍCH ĐƯỢC XỎ MŨI DẮT ĐI NHƯ VẬY!
|