Sau khi điểm danh, tôi đi qua lại quan sát và đánh giá t́nh h́nh an ninh, sạch sẽ từng pḥng, và hỏi tù nhân có ai có hẹn với bác sỹ không. Một lúc sau, nhân viên nhà bếp đẩy xe thực phẩm đến giao tôi kư nhận, xong anh/chị ta rời đi. Tôi thông báo cho tù nhân chuẩn bị ra ăn sáng rồi măng găng cao su vào tay để phân phát đồ ăn. Họ ra khỏi pḥng ngồi vào những ghế, bàn ăn bằng sắt gắn dính xuống nền xi măng và bước đến nhận phần ăn của họ. Mỗi phần gồm một sandwich kẹp thịt và phó mát, một hộp sữa bằng giấy, và một trái chuối. Sau 30 phút, tôi mời họ vào pḥng và đóng cửa lại. Thực phẩm buổi trưa và chiều th́ phong phú và nhiều hơn, và thay đổi mỗi ngày. Nói chung, một người không cần thăm nuôi, vẫn có đầy đủ dinh dưỡng hằng ngày.
Nhiệm vụ của tôi là phải quan sát tù nhân không ngừng, đề pḥng tù nhân v́ buồn hoàn cảnh gia đ́nh có thể tự tử hay dấu diếm tuồn hàng hút hay chích vào trong pḥng. Những người tù ở đây đa số là vừa bị bắt vô và đang chờ đợi ra hầu ṭa; số khác đă lănh án và đang thi hành án trong đây. Nhiều tù nhân tâm sự rất thành thật rằng họ đáng bị ở tù v́ “do the crime, do the time”, phạm tội th́ phải trả. Mỗi lần gia đ́nh gặp mặt, tôi phải mang gang tay cao su để khám trên người họ để ngăn những vật cấm vào trong pḥng. Họ có thể coi phim hoặc tin tức thời sự trong pḥng chung qua hệ thống Cable TV (c̣n sang hơn nhà tôi không có Cable TV), với một màn ảnh thật lớn. Ai không thích th́ đọc sách. Ai muốn đi học, đi gặp bác sỹ, tôi dẫn đi và giao cho người chịu trách nhiệm, rồi kư nhận lại khi xong.
|