Đông Kinh Khách Lạ
(Thương tặng Đinh Vũ Kim Vi,
Những ngày nghĩ mát ơ Đông Kinh)
Dặm ngàn xa thẳm dưới trời Đông
Theo dấu đường mây một bóng hồng
Bến lạ hồn thơ sầu lắng đọng
Tóc huyền buông xỏa nắng mênh mông
Nàng qua phương đó vẫn còn mơ
Từ cuối trời tây một nỗi chờ
Góp nhặt tơ mây đem dệt mộng
Đường vào thiên động chẳng tình thơ
Lung linh óng ánh mấy vì sao
Thấp thoáng sương giăng kín ngõ vào
Huyền ảo trăng mờ soi sóng cuộn
Biển trời rào rạt gió lao xao
Gió Mây Đất lạ dưới trời xa
Nàng ở Đông Kinh hãy lựa là
Chớ để bụi hồng vương mắt ngọc
Cho mây vờn má gió ngâm nga.
Viễn Phương