Vạt Nắng Tàn Phai
( Cho một người TT )
Ngh́n thu sắc vẫn tơ vàng
Sương mờ lăng đăng thênh thang đất trời
T́nh hoài phiêu lăng xa khơi
Niềm riêng riêng chạnh bên đời quạnh hiu
Gió may theo bước chân chiều
Sương gieo xoắn xuưt bao điều nhớ nhung
Sông ngân xa thẳm mịt mùng
Đôi bờ thương nhớ khôn cùng nỗi đau
Lơ thơ vạt nắng tàn mau
Lời yêu đâu biết ngày sau có c̣n
Th́ thầm chiếc bóng hoàng hôn
Cơn sầu vật vă hao ṃn thân ve
Tơ ḷng chợt thoáng se se
Tiếc sao thuở trước ngại e tỏ lời
Mưa t́nh vẫn trải nơi nơi
Giọt thương giọt nhớ đầy vơi kiếp người
Viễn Phương