Lánh Mưa
Bầu trời đen kín mây bay
Mưa rơi tầm tã mấy ngày trôi qua
Em vào lánh giọt sầu sa
Anh nào có tiếng kêu ca não nề
Tại mưa buồn mãi lết lê
Sợ làm rợp mái tóc thề năm xưa
Nhà anh hoang vắng vách thưa
Sợ em thấm lạnh, cơn mưa vẫn hoài
Thôi thời then chốt không gài
Anh ra ngoài cửa ngủ ngay trước thềm
Chăn giường giao hết cho em
Qua cơn giá lạnh mưa đêm trập trùng
Viễn Phương