Ru Giấc T́nh Xa
Yêu như đă, sao t́nh hoài chia biệt?
Hai đứa ḿnh mải miết cách xa nhau
Anh dặn ḷng vẹn giữ măi về sau
Em ơi có xuyến xao ngày tháng rộng?
Đêm lặng lẽ ru hồn qua bến mộng
Dấu t́nh buồn khơi động giữa hoang hiu
Từ xa em nghiền ngẫm khúc thương chiều
C̣n ghi khắc bao nhiêu điều ước nguyện
Cầu Ô Thước dẫu rằng là hư truyện
Cổ tích nầy ḥa quyện với nhân gian
Nếu mai rồi, trời lấp nẻo sông ngân!...
Anh vẫn măi cưu mang t́nh em đó
Mưa rả rích giọt t́nh thơ tuôn đổ
Gió thu đùa loang lở mấy tầng mây
T́nh của em ru thắm giấc nồng say
Hương yêu cũ ngất ngây đời viễn xứ
Viễn Phương
|