Tháng Tư Về
Tháng tư đi!-Đất trời buồn man mác
Nh́n biển đời dào dạt giữa quê hương
Sóng người dâng tràn khắp bến muôn phương
Thuyễn viễn xứ yêu thương ḷng trĩu nặng
Tháng tư xưa!-Ba mươi chiều nhạt nắng
Âm thanh nào văng vẳng buổi hoàng hôn
Tiếng ai vui ḥa lẩn tiếng ai hờn
Đêm bao phủ cơi ḷng nghe rưng rức
Tháng tư ơi!-Măi hoài trong tâm thức
Bao mảnh đời cùng cực những thương đau
Niềm ước mơ dần lụn tiếp ngày sau
Chiều nắng hạ sầu dâng trên bến đợi
Tháng tư về!-Xứ người trông vời vợi
Bốn phương trời một nỗi nhớ quê xưa
Mây lang thang theo gió đổ cơn mưa,
… Vài giọt nóng lăn đùa đôi môi lạnh.
Viễn Phương
|