T́nh C̣n Đợi Nhau
Từ em bước sa ḍng đời muôn ngả
Mỗi chiều về buồn lắm phải không em?
Thả hồn đơn dệt mộng dưới trời đêm
T́m đâu hỡi?-Con đường qua hạnh phúc
Sông thương nhớ!-Ai phân bờ vinh nhục?
Chuyện t́nh đời!-Sao biết bến đục trong?
Cứ yêu thương theo con nước xuôi ḍng
Dù mai đó có như hồi bi kịch!
Em một thuở rời xa quê biệt tích
Anh thẫn thờ dường lạc giữa rừng sương
Đường tơ duyên ta ngộ cảnh đoạn trường
T́m vui với ngày đêm cơn mộng mị
Em phương đó!-Có bao giờ không nhỉ?
Gợi nhớ thương bến hẹn thuở xa nào!
Yêu nhau rồi chờ đợi dẫu là bao
T́nh anh vẫn theo em trên xứ lạ
Từng dấu vết yêu thương c̣n khắc dạ
Người xa người vang tiếng gọi đời nhau
Em nơi đâu?-Dù tận măi phương nào!
Về em nhé!-Ngàn sau t́nh vẫn đợi.
Viễn Phương