Tương Tư Thu
Từ lúc nghe thu rộn tiếng cười
ngập ngừng câu nói nở trên môi
Sương mây lơ lửng nḥa đôi mắt
Vạt nắng chiều vương ước mộng đời
Cứ ngỡ thu rồi!-Thu lại quên
Nụ hôn phơn phớt mắt môi mềm
Xoay xoay trong giấc mơ huyền ảo
Ngan ngát hương ḷng thoáng dịu êm
Suối mộng ru t́nh lộng sắc thu
Rừng cây xanh tỏa chút sương mù
Lâng lay chiếc lá vàng rơi khẽ
Ḍng nước lặng lờ nhẹ tiếng ru
Về bến tương tư gối mộng chờ
Cùng thu đính ước cuộc t́nh mơ
Mượn trăng sao sáng làm nhân chứng
Nhờ gió mây ḥa điệp khúc thơ
Viễn Phương