Tại Gió Mùa Thu
Tàn chiều hiu hắt lá vàng rơi
Lất phất mưa bay phủ bóng người
Vẫn lối thu xưa hàng nắng thấp
Lạnh lùng sương khói tỏa xa khơi
Heo may lay động bước mù sương
Rong ruổi t́m nhau suốt dặm trường
Theo bóng thời gian sầu trĩu nặng
Măi t́m mảnh vụn những yêu thương
Hoàng hôn vội vă bước lần qua
Vạt nắng xiêu nghiêng bóng xế tà
Lạc bước t́nh xa muôn vạn nẻo
T́m đâu ra được dấu chân sa
Chờ em đâu tính tháng ngày trôi
Ngh́n nhớ trăm thương chẳng thốt lời
Nhưng bổng chiều nay se thắt quá
Nghe ḷng thổn thức giọt thu rơi
Điệp khúc yêu người vẫn măi ru
T́nh thơ trôi lạc chốn xa mù!
Ai đi gieo rắc bao niềm nhớ?
Tại gió mùa thu!-Tại gió thu.
Viễn Phương