T́nh Đầu Và Nỗi Nhớ
Thương biết mấy t́nh đầu một thuở
Xa nhau rồi mộng lỡ ngh́n sau
Ḍng đời nặng nỗi sầu đau
Yêu em chờ giấc chiêm bao gọi về
Ḷng vẫn nhớ câu thề hẹn ước
Dẫu đường t́nh chẳng bước chung đôi
Hai người, hai ngả xa xôi
Sao hoài mơ măi trên đồi nhớ thương
Em !-Liễu úa dặm trường lạnh vắng
Anh !-Thông tàn chết lặng t́nh đông
Dưới trời thăm thẳm mênh mông
Người ngoài biển nhớ người trong núi sầu
Trăng dơi dơi canh thâu lặng lẽ
Soi bóng đời quạnh quẽ đường mây
T́nh hoài bao đỗi sầu vây
Hắt hiu bến đợi vơi đầy nỗi đau
Tóc xanh đă pha màu sương tuyết
Yêu em c̣n mải miết gọi tên
Đất trời quên người không quên
Dẫu trần gian có lênh đênh tháng ngày
Viễn Phương